TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRÃI
(¯`'•.¸-:¦:-°«----- Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn .. Ap20091231113203261 ------»°-:¦:-¸.•'´¯)
Hoa phượng nở, ve sầu kêu...mùa hè lại đến. Lòng mỗi học sinh lại nôn nao ước ngày được quay lại trường. Diễn đàn trường THCS Nguyễn Trãi xin chúc quý thầy cô, các bạn học sinh trong trường cùng tất cả mọi người một mùa hè thật vui, nhiều hạnh phúc và sẽ luôn tham gia vào diễn đàn trường mình nhé! Thân! BQT diễn đàn!
TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRÃI
(¯`'•.¸-:¦:-°«----- Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn .. Ap20091231113203261 ------»°-:¦:-¸.•'´¯)
Hoa phượng nở, ve sầu kêu...mùa hè lại đến. Lòng mỗi học sinh lại nôn nao ước ngày được quay lại trường. Diễn đàn trường THCS Nguyễn Trãi xin chúc quý thầy cô, các bạn học sinh trong trường cùng tất cả mọi người một mùa hè thật vui, nhiều hạnh phúc và sẽ luôn tham gia vào diễn đàn trường mình nhé! Thân! BQT diễn đàn!
TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRÃI
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRÃI

ĐỊA CHỈ: SỐ 1 BÙI THỊ XUÂN - P. XUÂN BÌNH - TX. LONG KHÁNH - ĐỒNG NAI ĐIỆN THOẠI: 0613877240
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Hãy thể hiện mình là 1 học sinh của trường THCS Nguyễn Trãi!!!

Share | 
 

 Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn ..

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
gaulk96
Moderator
Moderator
gaulk96

Họ và tên : Gấu ...
Sinh nhật : 16/02/1996
Giới tính Nữ Lớp : 8/2
Đến từ : y rắc ....=))
Tổng số bài gửi : 515
Điểm : 1221
Danh tiếng : 40
Ngày tham gia : 15/02/2010
Tuổi : 28

Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn .. Vide
Bài gửiTiêu đề: Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn ..   Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn .. EmptySun Mar 28, 2010 7:17 pm

Chuyện về hai hạt lúa
Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.
Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:
“ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.
Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.
Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...
Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.
Tôi hy vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này...




Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc sống

. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.
2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.
3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn.
4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.
5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nê kiên cường hơn.
6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.
7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?
8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.
9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.
10. Và hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.
Sự kiên nhẫn
Một chàng trai trẻ đến gặp một chuyên gia về đá quý và nói về ước mong được trở thành một nhà nghiên cứu về đá quý. Chuyên gia nọ từ chối vì ông sợ rằng chàng trai không đủ kiên nhẫn để theo học. Chàng trai cầu xin một cơ hội. Cuối cùng, vị chuyên gia đồng ý và bảo chàng trai: “Ngày mai hãy đến đây”.
Sáng hôm sau, vị chuyên gia đặt một hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng hãy cầm nó. Rồi ông tiếp tục công việc của mình: mài đá, cân và phân loại đá quý. Chàng trai ngồi yên lặng và chờ đợi.
Buổi sáng tiếp theo, vị chuyên gia lại đặt hòn ngọc bích vào tay chàng trai và bảo chàng cầm nó. Ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm sau đó vị chuyên gia vẫn lặp lại hành động trên.
Đến ngày thứ sáu, chàng trai vẫn cầm hòn ngọc bích nhưng chàng không thể im lặng được nữa.
- Thưa thầy - chàng trai hỏi - khi nào thì em sẽ bắt đầu học ạ?
- Con sẽ được học - vị chuyên gia trả lời và tiếp tục công việc của mình.
Vài ngày nữa lại trôi qua và sự thất vọng của chàng trai càng tăng. Một ngày kia, khi vị chuyên gia bảo chàng trai đưa tay ra, chàng định nói với ông ta rằng chàng chẳng muốn tiếp tục việc này nữa. Nhưng khi vị chuyên gia đặt hòn ngọc bích lên tay chàng trai, chàng nói mà không cần nhìn viên đá:
- Đây không phải là hòn đá con vẫn cầm!
- Con đã bắt đầu học rồi đấy - vị chuyên gia nói




Quyền được khóc


Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ yên trong bóng đêm, tôi lặng lẽ ngồi khóc một mình.
Cuối cùng, tôi cũng đưa được hai đứa con lên giường ngủ. Là một ông bố mới vừa chịu cảnh gà trống nuôi con, tôi phải vừa làm bố, vừa làm mẹ của hai đứa con nhỏ. Tôi mới vừa cho chúng tắm xong. Mà nào có phải là công việc kỳ cọ thôi, tôi phải đương đầu với hai đứa trẻ tinh nghịch trong phòng tắm. Chúng không ngừng múa may quay cuồng, cười đùa la hét và chốc chốc lại ném tung mọi thứ trong phòng. Đùa chán, chúng mới chịu thay đồ lên giường với điều kiện là tôi phải xoa lưng cho mỗi đứa năm phút đồng hồ. Rồi tôi lại phải nhấc cây đàn ghi-ta lên, tiến hành nghi thức hát ru hằng đêm với một loạt bài hát dân ca, kết thúc với bài "Những chú ngựa nhỏ xinh xắn", bài mà chúng ưa thích nhất. Tôi hát đi hát lại bài ấy, hạ dần âm thanh và tiết điệu cho đến khi thấy chúng có vẻ ngủ say mới ngừng hẳn.
Tôi vừa mới ly dị vợ và được quyền nuôi dạy con cái. Quyết định dành mọi nỗ lực để mang đến cho bọn trẻ một cuộc sống gia đình bình thường và ổn định, tôi đã khoác lên một bộ mặt hạnh phúc và cố duy trì nề nếp trong gia đình như lúc trước. Chẳng có gì thay đổi trong các nghi thức được tiến hành hàng đêm trước khi ngủ, ngoại trừ sự vắng mặt của mẹ chúng. Tôi đã cố gắng chạy theo những thói quen của bọn trẻ. Cho đến lúc này, mọi chuyện đều suôn sẻ: một đêm nữa trôi qua bình yên.
Tôi đã phải đứng dậy thật nhẹ nhàng, cố gắng không gây ra một tiếng động nào dù là nhỏ nhất. Nếu không, chúng có thể giật mình thức dậy, đòi nghe thêm một vài bài hát hay một vài câu chuyện kể nữa. Tôi nhón gót bước ra khỏi phòng, chỉ dám khép hờ cửa rồi rón rén bước xuống cầu thang.
Ngồi thừ bên ghế bên cạnh bàn ăn, tôi mới nhận ra rằng, kể từ khi tan sở về nhà cho đến lúc ấy, tôi mới có dịp ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Tôi đã phải lao vội xuống bếp, tất bật nấu nướng rồi dọn bàn phục vụ và động viên hai thiên thần bé nhỏ ấy ăn hết khẩu phần bữa tối. Sau đó, tôi lúi húi rửa bát đĩa, loay hoay với những đòi hỏi vụn vặt mà bọn trẻ đặt ra chỉ để khiến tôi phải chú ý đến chúng. Xong việc bếp núc, tôi lom khom bên bàn học, cùng làm bài tập nhà với con bé chị đang học lớp hai, đồng thời chia sẻ thời gian với thằng bé út bằng cách tán thưởng bức vẽ mới nhất của cu cậu, hoặc bò lê dưới nền nhà chơi trò xếp hình khối với nó. Rồi đến giờ tắm rửa, rồi kể chuyện, rồi xoa lưng, hát ru..., và cuối cùng, sau một thời gian mệt nhọc, tôi mới có được một vài phút cho riêng mình. Không gian vắng lặng và bình yên quả là món quà thư giãn vô giá.
Rồi tất cả vụt ào đến, đổ ập xuống người: mệt mỏi, gánh nặng trách nhiệm, nỗi lo về những hoá đơn tính tiền mà tôi không chắc rằng mình có thể thanh toán được trong tháng này. Cả một chuỗi dài những lo toan cần thiết để duy trì nhịp sống của một gia đình. Vậy mà chỉ mới gần đây thôi, tôi cũng còn có bạn đời, có người gánh đỡ một phần trách nhiệm, chia sẻ một phần công việc, và giúp tôi thanh toán một phần trong số những tấm hoá đơn tính tiền kia.
Và cuối cùng là cô đơn. Cảm giác cô đơn bao trùm lấy tôi, đẩy tôi xuống tận đáy biển lạc loài và tuyệt vọng. Tất cả đều rời bỏ tôi, chỉ còn khối lo lắng và phiền muộn. Tôi cảm thấy mình không còn chịu đựng thêm được nữa. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi bật khóc lúc nào chẳng biết. Tôi cúi đầu, lặng lẽ khóc một mình.
Bất chợt, một vòng tay bé xíu quàng quang người tôi. Tôi nhổm dậy và bắt gặp khuôn mặt ngây thơ của đứa con trai năm tuổi đang chăm chú ngước mắt lên nhìn tôi.
Tôi hoàn toàn bối rối khi nhận ra rằng thằng bé đã nhìn thấy tôi khóc. "Xin lỗi con, Ethan. Bố không biết con vẫn còn thức." Tôi không hiểu vì sao mình lại nói với con như vậy, nhưng người ta thường xin lỗi khi để người khác thấy mình khóc, mà tôi cũng không phải là một ngoại lệ. "Bố rất lấy làm tiếc. Bố không định khóc đâu. Chỉ vì, tối nay bố cảm thấy hơi buồn một chút thôi."
"Không sao đâu bố. Khóc được cũng tốt thôi, bố cũng có quyền khóc chứ!"
Ôi, con trai của tôi! Không thể nào diễn tả hết niềm hạnh phúc mà thằng bé đã mang đến cho tôi. Đứa con trai năm tuổi của tôi, vị thiên thần ngây thơ với trực giác tinh khôi và trong ngần ấy, đã ban cho tôi cái quyền được khóc. Dường như thằng bé muốn nói với tôi rằng tôi không cần phải là một người luôn mạnh mẽ và kiên cường, rằng đôi lúc tôi cũng có thể ngả lòng và bộc lộ những cảm xúc của mình.
Thằng bé rúc vào lòng tôi. Hai bố con chúng tôi ôm nhau và trò chuyện một lúc. Sau đó, tôi đưa nó về phòng và bế nó lên giường, cẩn thận đắp chăn cho nó, sau một ngày dài chấm dứt bằng một sự việc như thế, tôi đã có thể lên giường và ngủ một giấc thật ngon. Cám ơn con, con trai của bố!
Nụ cười kì diệu


Nằm ở ngã tư, trên một trục đường chính, ngôi chùa từ lâu đã thành một điểm đến của nhiều người. Mỗi sớm bình minh, chùa là điểm hẹn của nhiều người tập thể dục và cứ đều đặn như thế, dễ đã có hơn mười năm nay.

Trong khoảnh khắc nhẹ nhàng tinh khiết ấy, người ta như thoát ra khỏi những dục vọng của đời thường, nhưng cái âu lo của thực tại vẫn luôn đeo đuổi con người như hình với bóng…Và sau mỗi buổi tập, người ta vẫn không quên đến lắng mình bên hình tượng của ngài Di Lặc ngay ở trong sân chùa như là để tìm một lời giải đáp…

Một ông cụ tuổi đã ngoài bảy mươi, hàng ngày tập thể dục bằng cách phát nguyện quét thật sạch sân chùa. Mỗi lúc quét xong, ông cụ lại đến xoa tay vào bụng Ngài Di Lặc rồi tâm niệm cầu xin cho mọi người một ngày bình yên. Một số người khác thì chỉ đứng lặng yên chiêm ngưỡng. và cũng có nhiều người dùng nén hương thơm để chuyển tải cho bao tâm tưởng của mình…

Như một điều kỳ diệu, dù có cầu xin hay không, mỗi khi đứng trước hình tượng ngài Di Lặc, mọi người đều cảm nhận được sự hoan hỷ với nụ cười hanh phúc, bao dung. Nụ cười ấy còn có nhiều hàm ý sâu xa, người hiểu đạo thì thấy có lẽ Ngài đang cười vì cái tham vọng điên đảo của con người mà cho dù thần thông quảng đại Ngài cũng không chìu lòng hết được.

Người thất vọng lại được nụ cười xoa dịu nỗi đau, nụ cười như một liều thuốc an ủi vỗ về xóa tan đi đau khổ. Người hy vọng thì biết nụ cười ấy chính là ánh lửa thắp sáng thêm niềm tin tưởng…

Và còn thật nhiều cảm nhận hân hoan khác mỗi khi chúng sinh thấy được nụ cười không bao giờ thiếu vắng nơi hình tượng của Ngài.

Ngài Di Lặc luôn cười vì như Ngài đã nguyện:

Bụng lớn năng dung, dung những điều khó dung trong thiên hạ
Lòng từ thường xả, xả những điều khôn xả của thế gian.
Về Đầu Trang Go down
 

Quà tặng cuộc sống - hạt giống tâm hồn ..

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
TRƯỜNG THCS NGUYỄN TRÃI :: TÂM LÝ TUỔI HỌC TRÒ :: QUÀ TẶNG CUỘC SỐNG-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất