Mẹ già quanh quẩn cối xây,
Lượm gạo nhặt thóc chỉ bày gà con.
Hai chân đào xới mỏi mòn,
Chiều về ngắm cảnh buồn hiu.
Thuở xưa khi Mẹ mỹ miều làm sao.
Bây h thấy cảnh hoa đào,
Mẹ còn ao uoc71 thuở nào đc không.
Tuổi trẻ thì thích thong dong,
Mẹ già tựa cửa mà mong con về.
Con về thấy Mẹ mừng ghê,
Lắng nghe mẹ kể giấc kê mộng vàng.
Thuở xưa có kẽ hoạn quan,
Vốn là trai trẻ bên đàng chơi hoa.
Đường dài chân mỏi mắt lòa,
Ghiêng mình chợp mắt cho qua cuộc đời.
Nào ngờ cảnh đến tuyệt vời,
Lâu vàng gác tía một thời vẽ vang.
Có hay không cảnh tình tan,
Giật mình tỉnh giấc bàng hoàng mộng xưa.
Hai mươi năm kể cũng vừa,
Cuộc đời ngắn ngũi mà ưa lắm điều.
Mạ già với một túp liều,
Tay lừng tràng hạt để chiều về Tây.
Mẹ già như án mây bay,
Trôi qua biển nọ sông này làm chi?
Để rồi:Một buổi chiều nọ,hình bóng Mẹ thấp thoáng
Bên dòng Huonmg7 Giang,đầu đội nón chân vàng:
Cầu Tràng Tiền 6 vài,12nhịp,
Mẹ đi không kịp tội lắm người ơi.
Mọt mai Mẹ đón xe lôi,
Về chùa niệm Phật để thôi lạc loài